Quyền riêng tư trên mạng giống như cánh cửa phòng ngủ: nếu không khóa cẩn thận, người lạ có thể mở toang mà bạn không hề hay biết. Với những ai thích tiêu thụ nội dung người lớn, rủi ro còn nhạy cảm hơn, vì chỉ một vụ rò rỉ nhỏ cũng đủ gây phiền phức lớn: tài khoản bị ghép tên vào scandal, gia đình hiểu lầm, hồ sơ công việc bị soi mói. Tôi từng hỗ trợ một bạn trẻ bị lộ lịch sử truy cập do đồng bộ trình duyệt trên máy tính cơ quan, câu chuyện đó khiến cậu ấy mất ăn mất ngủ gần một tháng. Bảo vệ quyền riêng tư không phải để che giấu điều gì xấu xa, mà để giữ ranh giới cá nhân cho những lựa chọn hợp pháp và mang tính riêng tư.
Bài viết này là kinh nghiệm đúc rút từ nhiều năm làm việc của tôi trong mảng bảo mật cá nhân, cộng thêm các thói quen đã kiểm chứng qua thực tế. Tôi sẽ nói thẳng, nói kỹ, và không vòng vo kỹ thuật. Bạn có thể áp dụng từng phần, nhưng càng đồng bộ thì hiệu quả càng cao.
Nhìn thẳng vào bức tranh rủi ro
Phần lớn lộ lọt không đến từ “hacker mũ đen” bí ẩn, mà do những sơ hở rất đời thường. Lịch sử trình duyệt bị đồng bộ lên tài khoản Google hoặc iCloud, hóa đơn thẻ tín dụng hiển thị tên trang web quá rõ, một app đòi quyền truy cập danh bạ, hay một lần dùng nhầm mạng Wi‑Fi công cộng. Có người nghĩ rằng “chỉ lướt vài phút, có gì đâu”, nhưng trình duyệt và các nhà cung cấp dịch vụ có thể ghi lại nhiều thứ hơn bạn tưởng: địa chỉ IP, thời điểm kết nối, cookie xác định phiên đăng nhập, thậm chí bản đồ click chuột qua các script theo dõi.
Thêm một lớp rủi ro nữa là yếu tố xã hội. Nếu dùng chung máy tính, điện thoại hoặc tài khoản, bất kỳ ai cũng có thể vô tình thấy dấu vết: gợi ý tìm kiếm, đề xuất video, thông báo từ trang web. Và rồi còn những dịch vụ kém uy tín, phát tán dữ liệu người dùng để kiếm tiền. Nội dung 18+ luôn là mảnh đất màu mỡ cho quảng cáo xâm lấn, mã độc ngụy trang, hay các trang gắn mác “miễn phí” nhưng đổi lại là theo dõi dày đặc.
Khi hiểu đâu là điểm dễ vỡ, bạn sẽ biết nên gia cố ở đâu trước. Tôi thường bắt đầu từ hạ tầng kết nối, rồi đến trình duyệt, tài khoản thanh toán, thiết bị, sau cùng là thói quen.
Kết nối: nền móng quyết định bạn “xuất hiện” thế nào trên mạng
Kết nối Internet là vệt bánh xe đầu tiên. Dù bạn cẩn trọng đến đâu, nếu gửi lưu lượng qua những nơi không đáng tin, bạn đã hụt hơi ngay từ đầu. Chìa khóa ở đây là giảm tối đa liên kết trực tiếp giữa danh tính thật và hoạt động trực tuyến.
VPN trả phí có tiếng là lựa chọn hợp lý cho hầu hết người dùng. Tôi nhấn mạnh “trả phí” và “có tiếng”, vì các dịch vụ miễn phí thường kiếm tiền bằng dữ liệu. Hãy chọn nhà cung cấp có audit độc lập, chính sách không lưu log rõ ràng, và đa dạng cổng kết nối để vượt tường lửa mềm. Nếu sống ở nơi hạ tầng Internet biến động, chuẩn bị sẵn 2 nhà cung cấp VPN để phòng lúc một dịch vụ đứt quãng. Một số người thích Tor vì ẩn danh cao, nhưng tốc độ chậm và một số trang web hạn chế truy cập. Tôi thường dùng Tor cho những phiên “đọc” nhạy cảm, còn VPN cho sử dụng thường ngày.
Nên tách kết nối dành cho nội dung người lớn khỏi các hoạt động khác. Một eSIM riêng cho dữ liệu di động, hoặc một mạng Wi‑Fi khách cho laptop cá nhân, giúp giảm khả năng lẫn lộn. Mỗi khi kết nối, hãy nghĩ đến “dấu vân tay” của thiết bị: độ phân giải màn hình, múi giờ, font, plugin, tất cả có thể ghép lại thành định danh. Đổi múi giờ để khớp với khu vực của VPN, tắt bớt font và plugin lạ, sẽ giảm độ “độc nhất” của bạn.
Nếu bắt buộc dùng Wi‑Fi công cộng, nên bật VPN trước khi trình duyệt khởi chạy. Đừng quên tắt tính năng “tự kết nối lại” với các mạng đã từng dùng, vì máy sẽ phát tín hiệu dò tìm, vô tình tiết lộ lịch sử di chuyển.
Trình duyệt: bề mặt lộ lọt phổ biến nhất
Trình duyệt là cửa sổ bạn mở ra thế giới, và là nơi dễ bị soi nhất. Tôi tránh dùng trình duyệt chính cho mọi thứ. Thay vào đó, một trình duyệt riêng chỉ phục vụ việc xem nội dung người lớn, chạy trong một hồ sơ người dùng tách biệt hoặc trong container.
Brave, Firefox và Safari đều có cách cấu hình riêng để nghiêng về bảo mật. Với Firefox, bạn có thể bật ETP strict, tăng chặn fingerprint, dùng Multi‑Account Containers để tách cookie. Với Brave, chặn script theo dõi khá hiệu quả, nhưng đừng chủ quan mà cộng thêm vài tiện ích hoặc chế độ chặn fingerprint nâng cao. Dù bạn chọn gì, nguyên tắc vẫn là ít tiện ích nhất có thể. Mỗi extension là một rủi ro. Tôi thường chỉ giữ uBlock Origin, ClearURLs, và một tiện ích kiểm soát cookie, tất cả đều mã nguồn mở và có cộng đồng kiểm tra thường xuyên.
Chế độ ẩn danh không phải thuốc tiên. Nó chỉ xóa cookie và lịch sử sau phiên, chứ không ẩn địa chỉ IP, không chặn fingerprint, và không ngăn nhà cung cấp dịch vụ Internet ghi nhận kết nối. Đừng nhầm lẫn. Nếu cần một lớp nữa, dùng profile riêng biệt hoặc một trình duyệt portable chạy từ thư mục mã hóa. Với máy Windows, bạn có thể đặt thư mục hồ sơ của trình duyệt trong một volume Veracrypt, chỉ mount khi cần. Trên macOS, tạo một disk image mã hóa là cách nhẹ nhàng mà hiệu quả.
Cảnh giác với thông báo đẩy và lời mời “cài web app”. Tắt hoàn toàn notifications cho profile nhạy cảm. Một pop‑up bật lên vào lúc bạn mở máy chiếu trong cuộc họp có thể tạo ra tình huống khó đỡ mà bạn sẽ nhớ suốt đời.
Lựa chọn nguồn nội dung: bớt mạo hiểm, đỡ nhọc tay
Nhiều người vấp phải rủi ro khi truy cập vào những trang không rõ ràng, tên miền lạ, áp quảng cáo tràn lan. Phần “miễn phí” thường cài xen mã theo dõi hung hãn, thậm chí chèn mã đào tiền số hoặc tải drive‑by. Nếu có điều kiện, nên chọn dịch vụ hợp pháp, có điều khoản bảo vệ dữ liệu người dùng, hỗ trợ 2FA, và chấp nhận phương thức thanh toán ẩn danh tương đối như gift card, thẻ ảo, hoặc ví điện tử trung gian. Khi cần thiết, đọc kỹ phần privacy policy, tìm từ khóa như data retention, third‑party sharing, law enforcement request. Thường thì chỉ cần 5 phút là bạn phân loại được nơi nào nghiêm túc, nơi nào lôm côm.
Tôi từng kiểm tra một số trang “miễn phí” và thấy chúng bắn yêu cầu đến vài chục miền quảng cáo, đặt fingerprint canvas, và đòi cấp quyền “hiển thị thông báo”. Với những trang như vậy, nếu buộc phải xem, hãy dùng trình duyệt tách biệt, chặn script mạnh tay, và tuyệt đối không tạo tài khoản hay để lộ email chính.
Và đừng quên, các nền tảng tiếng Việt đôi khi gắn từ khóa như “phimsex” hay “phim sex” để câu tìm kiếm, nhưng chính sách dữ liệu mơ hồ. Những từ khóa đó có thể giúp bạn tìm nhanh, nhưng đừng để chúng dẫn bạn vào những trang kém an toàn. Cần tỉnh táo kiểm tra dấu hiệu tín nhiệm trước khi dừng lại.
Tài khoản, email và số điện thoại: tách lớp danh tính
Tôi xem email như chìa khóa nhà. Dùng chung một chìa cho mọi ổ khóa là thói quen nguy hiểm. Khi tạo tài khoản cho các dịch vụ nhạy cảm, hãy dùng một email chuyên dụng, không liên quan đến tên thật. Tốt hơn nữa, dùng alias động qua dịch vụ chuyển tiếp, để mỗi nơi có một địa chỉ khác nhau. Nếu một nơi rò rỉ, bạn chỉ cần khóa alias đó.
Số điện thoại cũng vậy. Tránh dùng số chính để nhận OTP. Nhiều nhà mạng bán dữ liệu hoặc để lộ từ bên thứ ba. Một số ví điện tử hoặc dịch vụ nhận số ảo có thể hỗ trợ, miễn là bạn nắm rủi ro: số ảo đôi khi bị tái sử dụng. Nếu nền tảng cho phép, ưu tiên app‑based 2FA như Authy hoặc Microsoft Authenticator, hoặc tiêu chuẩn TOTP trong ứng dụng mã hóa trên thiết bị riêng. Khóa bảo mật vật lý U2F là lựa chọn rất tốt, nhưng không phải dịch vụ nào cũng hỗ trợ.
Khi đặt mật khẩu, dài và duy nhất vẫn là nguyên tắc vàng. Trình quản lý mật khẩu như 1Password, Bitwarden giúp duy trì kỷ luật. Với tài khoản nhạy cảm, đặt chính sách: không đăng nhập trên thiết bị lạ, không lưu thông tin thẻ, bật thông báo đăng nhập lạ. Định kỳ kiểm tra Have I Been Pwned hoặc các báo cáo rò rỉ trong trình quản lý mật khẩu để xem email chuyên dụng có bị lộ không.
Thanh toán: dấu vết tài chính không biết nói dối
Giao dịch tài chính là dấu vết vững chắc nhất. Dù bạn che IP tốt đến đâu, sao kê ngân hàng vẫn phơi tên người bán. Giải pháp không hoàn hảo, nhưng đủ tốt nếu biết phối hợp.
Nếu dịch vụ hỗ trợ, dùng thẻ ảo một lần hoặc thẻ ảo giới hạn. Một số ngân hàng, ví điện tử cho phép tạo thẻ phụ theo giao dịch, mỗi thẻ đặt trần chi tiêu và tự hủy sau một thời gian. Đây là phương án giảm rủi ro rò rỉ số thẻ. Trong trường hợp không có thẻ ảo, dùng một thẻ tín dụng phụ dành riêng cho chi tiêu nhạy cảm, không liên kết với các đăng ký sinh hoạt gia đình, sẽ giúp thu gọn phạm vi rủi ro khi sao kê bị ai đó nhìn thấy.
Gift card hợp pháp là lựa chọn khác. Tuy phải mất công mua, nhưng bù lại, sao kê không hiển thị tên nền tảng nhạy cảm. Cần đọc kỹ điều kiện sử dụng và chỉ mua từ kênh chính thống. Tôi từng gặp người ham rẻ mua gift card qua chợ đen, bị khóa tài khoản lẫn mất tiền khi thẻ bị thu hồi.
Luôn tắt tính năng gia hạn tự động nếu bạn không chắc sẽ dùng lâu. Nhớ đặt nhắc nhở trước ngày gia hạn 5 đến 7 ngày để chủ động quyết định.
Thiết bị: không dùng chung, không để lộ
Điện thoại và laptop kể câu chuyện về bạn nhiều hơn cả. Nếu trong nhà có người khác cùng sử dụng, tốt nhất là có một thiết bị riêng cho hoạt động nhạy cảm. Không phải ai cũng có điều kiện, nên giải pháp thay thế là hồ sơ người dùng riêng trên máy tính, và không đồng bộ với tài khoản iCloud/Google chính. Trên Android, tạo user profile riêng, tách ứng dụng, tách vùng lưu trữ. Trên iOS, bạn phải kỷ luật hơn vì hệ thống không có user profile, nên giải pháp sẽ dựa vào ứng dụng container, không thông báo, và tắt đề xuất Siri cho các app nhạy cảm.
Bảo vệ màn hình khóa với mã mạnh, không chỉ là 4 số. Kết hợp Face ID/Touch ID cho tiện, nhưng vẫn cần mã phức tạp khi khởi động lại. Tắt thông báo hiển thị nội dung trên màn hình khóa cho các app và trình duyệt “nhạy”. Tôi từng chứng kiến một tin nhắn xác thực bật lên lúc bạn tôi đưa điện thoại cho người khác xem ảnh, đủ để đối phương hỏi ngược vài câu khó chịu.
Mã hóa toàn bộ ổ đĩa là điều bắt buộc. BitLocker trên Windows, FileVault trên macOS, và mã hóa mặc định trên hầu hết thiết bị Android hiện đại. Nhưng mã hóa chỉ hữu dụng khi thiết bị tắt hoặc bị khóa. Đừng để máy luôn trong trạng thái mở khóa.
Dấu vết cục bộ: lịch sử, bộ nhớ đệm và file tạm
Nhiều người xóa lịch sử duyệt web rồi yên tâm, nhưng quên mất các thành phần khác: cache, cookie, file tạm, kể cả phần mềm quay màn hình, thư mục tải về. Tôi khuyên cấu hình trình duyệt để xóa cookie và site data khi đóng. Thi thoảng, dùng công cụ dọn phim sex dẹp hệ thống để xóa file tạm và nhật ký. Đặt thư mục tải về mặc định vào một volume mã hóa, và có thói quen di chuyển hết những gì không cần sang thùng rác rồi dọn dẹp triệt để.
Nếu bạn lưu nội dung ngoại tuyến, nghĩ đến phát sinh rủi ro: phần mềm xem có kết nối Internet và gửi telemetry không, app ảnh có tự đồng bộ lên cloud không, tên file có quá lộ liễu không. Tắt auto‑upload trong Google Photos, iCloud Photos đối với thư mục riêng. Với Windows, kiểm tra OneDrive, vì nhiều máy cài sẵn chế độ tự đồng bộ Desktop/Downloads.
Tâm lý và thói quen: nơi mọi thiết lập có thể bị phá vỡ
Bảo mật kỹ thuật tốt, nhưng một khoảnh khắc chủ quan vẫn phá vỡ tất cả. Mệt mỏi và nôn nóng là kẻ thù. Khi vội, bạn sẽ nhấn OK với mọi yêu cầu quyền truy cập, cài extension lạ, hoặc quên bật VPN. Tôi luyện cho mình quy trình ngắn mà rõ ràng trước mỗi phiên truy cập: kiểm tra VPN đang hoạt động, mở đúng profile trình duyệt, tắt thông báo, đảm bảo cửa sổ riêng tư không dính tab làm việc. Mất 10 giây nhưng cứu bạn khỏi nhiều tình huống.
Đừng chat hoặc chia sẻ thông tin cá nhân với người lạ. Rất nhiều vụ tống tiền bắt đầu bằng một cuộc trò chuyện tưởng như vô hại. Nếu phải giao tiếp, dùng nền tảng mã hóa đầu cuối, tài khoản phụ, và tuyệt đối không gửi ảnh hoặc video có thể liên kết với danh tính thật, như góc phòng quen thuộc, giấy tờ tùy thân hay chi tiết nơi ở.
Rủi ro xã hội: người xung quanh mới là “hệ thống giám sát” nhạy bén
Ngay cả khi bạn che giấu tốt về mặt kỹ thuật, người thân hay đồng nghiệp vẫn có thể phát hiện qua những gợi ý nội dung trên nền tảng chung, hoặc qua cách bạn phản xạ với thông báo. Tách tài khoản YouTube, TikTok, Instagram nếu chúng có thể xuất hiện nội dung người lớn gián tiếp qua đề xuất. Trên TikTok, chỉ cần một vài tương tác nhạy cảm, thuật toán sẽ dồn bạn vào một dòng nội dung liên quan. Cách tốt nhất là giữ tài khoản giải trí chính sạch sẽ, và nếu muốn theo dõi nội dung trưởng thành ở mức ngụ ý, hãy làm điều đó trong tài khoản phụ, trình duyệt phụ, và không liên kết số điện thoại chính.
Khi ở nơi công cộng, để ý góc nhìn từ phía sau lưng. Một lần tôi ngồi tàu, người phía sau có thể thấy toàn bộ màn hình vì ghế cao hơn. Miếng dán chống nhìn trộm có thể không đẹp, nhưng lại hiệu quả hơn nhiều lời giải thích.
Xử lý khi có sự cố: trấn tĩnh và hành động theo thứ tự
Tai nạn sẽ xảy ra, không có hệ thống nào tuyệt đối. Điều quan trọng là phản ứng đúng thứ tự. Dưới đây là một checklist ngắn, bạn có thể lưu lại:
- Ngắt kết nối: tắt Wi‑Fi hoặc dữ liệu di động, đóng trình duyệt. Nếu nghi nhiễm mã độc, rút mạng ngay. Khóa tài khoản: đổi mật khẩu email, tắt phiên đăng nhập lạ, thu hồi token đăng nhập trong phần cài đặt bảo mật. Kiểm tra thiết bị: chạy quét phần mềm độc hại đáng tin cậy, rà soát extension, gỡ app lạ, cập nhật hệ điều hành. Vô hiệu hóa phương thức thanh toán: khóa thẻ ảo, thông báo ngân hàng nếu nghi có giao dịch bất thường. Đánh giá lộ lọt: xác định dữ liệu đã phơi bày, ví dụ email phụ, tên người dùng, hoặc mảnh thông tin cá nhân. Từ đó lập kế hoạch thay đổi alias, xóa tài khoản, và cập nhật quy trình.
Khi đối mặt với đe dọa tống tiền, bình tĩnh. Đừng chuyển tiền trong hoảng loạn. Thu thập bằng chứng, chụp màn hình, lưu header email, và nếu mức độ nghiêm trọng, tham khảo luật sư hoặc báo cáo cơ quan chức năng. Kẻ xấu thường nhắm vào nỗi sợ, nhưng đa phần không có khả năng thực sự phát tán rộng nếu bạn không cung cấp thêm.
Sự thật về “ẩn danh tuyệt đối”: không có, chỉ có hợp lý đủ dùng
Tôi gặp nhiều bạn mệt mỏi vì cố gắng đạt tới sự ẩn danh hoàn hảo. Điều đó hiếm khi khả thi trong sinh hoạt hàng ngày. Thay vì ôm đồm, hãy đặt mục tiêu “hợp lý đủ dùng”: tách danh tính, hạn chế ghi vết, chọn nền tảng uy tín, và duy trì thói quen ổn định. Nếu bạn đang dùng mạng gia đình, một VPN tốt, trình duyệt riêng, email alias, và thanh toán bằng thẻ ảo đã làm giảm rủi ro xuống rất thấp so với mặt bằng chung.
Cũng nên cân nhắc mức độ cần thiết của từng lớp. Ví dụ, bật fingerprint protection quá cao có thể khiến nhiều trang không hoạt động, bạn lại tắt đi đúng lúc cần. Tôi thường dùng cấu hình “mặc định an toàn”, rồi nâng dần khi gặp trang lạ.
Những câu hỏi thường gặp mà ít ai trả lời thẳng
Liệu tôi có nên dùng chế độ ẩn danh của Google Chrome cho mọi thứ? Không. Ẩn danh chỉ xóa cục bộ, không ẩn IP, không ngăn theo dõi bên thứ ba. Dùng profile riêng tách biệt, kết hợp VPN.
Tôi có nên xóa lịch sử duyệt web mỗi ngày? Có ích, nhưng chưa đủ. Hãy cấu hình xóa cookie khi đóng và xóa cả cache. Tốt hơn nữa, đặt dữ liệu trình duyệt trong một volume mã hóa.
Dùng từ khóa như “phimsex” hoặc “phim sex” để tìm nội dung có an toàn không? Từ khóa không nguy hiểm, nhưng kết quả có thể dẫn đến trang kém uy tín. Hãy nhìn URL, chứng chỉ HTTPS, tần suất pop‑up, và chính sách quyền riêng tư. Khi nghi ngờ, lùi lại.
Có cần mua điện thoại riêng? Nếu điều kiện cho phép, rất hữu ích. Nếu không, tạo môi trường tách biệt bằng hồ sơ người dùng, trình duyệt riêng, tắt đồng bộ, và thói quen thông báo kín đáo.
Có nên lưu trữ nội dung ngoại tuyến? Chỉ khi bạn kiểm soát thiết bị và có mã hóa. Lưu trữ càng nhiều, trách nhiệm càng lớn. Nếu giữ, đặt trong kho mã hóa và loại bỏ metadata khi có thể.
Một nhịp quy trình mẫu trong đời sống bận rộn
Giả sử bạn chỉ có buổi tối 30 phút, dùng laptop cá nhân, không muốn nghĩ quá nhiều nhưng vẫn an toàn. Đây là quy trình tôi áp dụng cho một khách hàng văn phòng:
- Bật VPN, kiểm tra địa chỉ IP đã đổi bằng một trang đơn giản. Mount volume mã hóa chứa profile trình duyệt và thư mục tải về tạm. Mở trình duyệt phụ, đảm bảo không extension lạ, cookie auto‑clear. Tắt thông báo hệ thống, đặt chế độ Do Not Disturb 45 phút. Khi xong, đóng trình duyệt, dọn cache, unmount volume mã hóa, tắt VPN.
Toàn bộ mất chưa đến 1 phút. Lặp đủ vài lần sẽ thành phản xạ. Lợi ích rõ ràng nhất là sự yên tâm, mà yên tâm thì đầu óc mới thư thả.
Nhìn về dài hạn: cập nhật nhỏ, lợi ích lớn
An toàn không phải bức tường dựng một lần rồi xong. Thói quen công nghệ thay đổi theo từng tháng. Hãy đặt nhắc nhở theo quý để rà một lượt: bản vá hệ điều hành, trình duyệt, extension; đánh giá lại nhà cung cấp VPN; kiểm tra alias email có bị spam; xem sao kê thẻ ảo. Nếu có người yêu hoặc bạn đời, có thể thảo luận thẳng thắn về ranh giới riêng tư để tránh hiểu lầm. Sự tôn trọng đôi khi là lớp bảo mật xã hội mạnh hơn mọi phần mềm.
Nếu bạn có con nhỏ dùng chung thiết bị, bật tài khoản trẻ em hoặc giới hạn nội dung, tránh để đề xuất vô tình kéo các em vào vùng nội dung người lớn. Đây không chỉ là trách nhiệm, mà còn giảm nguy cơ bị soi mói từ phụ huynh, giáo viên khi thiết bị lỡ mang ra ngoài.
Lời khuyên thực tế cuối cùng
Đừng chạy theo mọi mẹo vặt bảo mật bạn thấy trên mạng. Chọn một bộ nguyên tắc cốt lõi và giữ kỷ luật:
- Tách danh tính: email, số, tài khoản, trình duyệt riêng cho nội dung nhạy cảm. Giảm dấu vết: VPN uy tín, chặn theo dõi, dữ liệu trình duyệt nằm trong vùng mã hóa. Thanh toán an toàn: thẻ ảo hoặc phương thức trung gian, hạn chế gia hạn tự động. Thiết bị kín: khóa mạnh, mã hóa toàn bộ, tắt đồng bộ không cần thiết, thông báo tối giản. Quy trình rõ ràng: một checklist trước và sau mỗi phiên, bình tĩnh khi có sự cố.
Sống với Internet, ai cũng có bí mật nhỏ của mình. Bảo vệ quyền riêng tư không phải để xây tường, mà để mở một cánh cửa chỉ bạn có chìa. Khi thiết lập xong những lớp bảo vệ hợp lý, bạn sẽ thoải mái tận hưởng, không phập phồng vì những nỗi lo lãng xẹt. Và khi ai đó buông lời phán xét, bạn sẽ mỉm cười, vì biết rằng quyền riêng tư là quyền căn bản, được bảo vệ bằng kiến thức, kỷ luật, và một chút tinh tế mỗi ngày.